Giải trí Phim ảnh

Anh hùng Tô Văn Đực kể chuyện chiến trường trong ‘Địa đạo: Mặt trời trong bóng tối’

Dàn diễn viên trẻ của ‘Địa đạo: Mặt trời trong bóng tối’ hoá thân thành các chiến sĩ du kích địa đạo để cùng thế hệ trẻ trả lời câu hỏi ‘Mình làm được điều gì cho dân tộc?’.

Để viết kịch bản của “Địa đạo: Mặt trời trong bóng tối”, đạo diễn Bùi Thạc Chuyên đã dành nhiều thời gian trò chuyện với các cựu chiến sĩ du kích địa đạo Củ Chi, trong đó có Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân Tô Văn Đực. Ông năm nay 84 tuổi, thật may mắn khi ông vẫn minh mẫn để kể lại những trận chiến ác liệt năm xưa và khỏe mạnh để tự mình lái xe jeep ở phim trường. 

Dàn diễn viên trẻ trong phim

Năm 1967, đồng chí Tô Văn Đực đang ở độ tuổi 25-26, dành cả tuổi trẻ kiên cường bám trụ với địa đạo Củ Chi mà như ông chia sẻ: “Ước mơ là được lên mặt đất uống trà trọn vẹn trong mười lăm phút thôi”. Những diễn viên trẻ của phim “Địa đạo: Mặt trời trong bóng tối” cũng ở độ tuổi trẻ trung như thế. Họ đang ở tuổi rực rỡ nhất để thỏa sức thể hiện mình, vốn là một điều đặc trưng của một xã hội bình ổn, khi ta được phép vị kỉ. Và xã hội ấy chính là mục tiêu của những người hùng vị tha năm xưa, sẵn sàng bỏ qua như cầu cá nhân, bỏ qua cả danh tính, sẵn sàng đón nhận cái chết, chiến đấu đến cùng. Diễn viên Hằng Lamoon trong vai Út Khờ đã nhận ra sự khác biệt ấy: “Thế hệ trẻ bọn em luôn muốn tạo ra những giá trị lớn, phải được điểm mặt, được gọi tên. Nhưng gặp gỡ thế hệ trước, những cô chú chiến sĩ, em mới thấy có những cống hiến rất âm thầm, không ai biết, nhưng đã đóng góp vào những thành công to lớn của cục diện, của chiến thắng chung”. Những người diễn viên trẻ hôm nay đã hiểu được thế nào là những vệt màu vô danh trên bức tranh đỏ rực của chiến thắng huy hoàng.

Đồng chí Tô Văn Đực

Các diễn viên Thái Hoà, Quang Tuấn, Hồ Thu Anh, Hằng Lamoon, Nhật Ý, Khánh Ly, Hoàng Minh Triết và những người đồng đội khác đã luyện tập, nhập vai và sống như những chiến sĩ du kích địa đạo, để thắp lên một ánh lửa trong bóng tối, kể lại câu chuyện chiến đấu ngoan cường trong âm thầm của những anh hùng năm xưa. Khánh Ly vai Cấm nhận thức rõ, trên vai bọn họ là trọng trách rất nặng, và Quang Tuấn đáp lời: “Là những người trẻ, chúng ta phải biết ơn và cố gắng để ngày một phát triển và làm được nhiều hơn, để thế hệ trẻ không bị xâm lược về mặt thông tin, về lịch sử”. Những diễn viên trẻ với sự hoá thân của họ đã biến họ thành thế hệ chiến sĩ mới, những chiến sĩ “văn công” kể lại chuyện xưa. Vì nếu không, thế hệ anh hùng năm xưa với sự hy sinh mất mát không thể đo lường, như cô Tư Gừng kể rằng đôi khi đi đánh trận về, tiểu đội còn có ba-bốn người, có thể một lần nữa chìm vào quên lãng. Thật may khi ta có thể tái hiện chân thật một Củ Chi “đất thép thành đồng” khi những người con của “đất thép” vẫn còn ở đây để kể cho ta nghe những câu chuyện “người thật việc thật”. 

Cuộc sống hiện đại ngày một phát triển, hôm nay tốt hơn hôm qua, và chúng ta tràn ngập hy vọng vào tương lai. Chúng ta có đủ điều kiện vật chất để giải những đề bài khó, như làm thế nào để quay phim trong ánh đèn dầu, làm thế nào để tái hiện địa đạo chân thực nhường ấy. Nhưng sự hiện đại này, điều kiện sống tốt hơn này chưa bao giờ tự nhiên mà có, mà dân tộc này đã phải trả một cái giá rất đắt để có được. Vì vậy, dùng chính những tiện ích ngày nay để kể lại lịch sử bi tráng ấy cũng là một điều hiển nhiên để tỏ lòng biết ơn những người đã ngã xuống. Các chiến sĩ “văn công” của “Địa đạo: Mặt trời trong bóng tối” đã tìm được câu trả lời cho câu hỏi: “Mình yêu nước bao nhiêu, mình làm được gì cho dân tộc”, bằng cách riêng của mình.